Hành Trình Trở Thành Một Thực Tập Sinh: Bài Học Từ Lựa Chọn Của Tôi
Kể lại quá trình phỏng vấn thực tập và sự chuyển biến cá nhân trong suốt quá trình trưởng thành
12/20/20245 phút đọc
Hành Trình Thực Tập Đầy Bất Ngờ: Câu Chuyện Về Lựa Chọn Độc Lập
Khi còn học đại học, khoảng thời gian cuối năm ba, đầu năm tư luôn là giai đoạn căng thẳng nhất. Đó là lúc chúng tôi phải chạy đua với thời gian để tìm một nơi thực tập – một cánh cửa dẫn vào thế giới công việc thực sự. Hồi đó, tôi học chuyên ngành ngân hàng và dĩ nhiên, cũng như bao người khác, tôi không tránh khỏi cảm giác lo lắng.
Những ngày tháng ấy, bầu không khí trong lớp lúc nào cũng rộn ràng nhưng đầy áp lực. Các bạn tôi tất bật chuẩn bị CV, săn lùng cơ hội qua mọi mối quan hệ. Khoa ngân hàng của chúng tôi hỗ trợ rất nhiều bằng cách giới thiệu các chương trình thực tập ở những đơn vị uy tín. Tôi cũng đăng ký một chương trình như thế – không kỳ vọng nhiều, chỉ nghĩ rằng: “Cứ thử xem sao, ít nhất cũng có cơ hội.”
Buổi Phỏng Vấn: Trận Chiến Của Sự Tự Tin
Sau khi nộp đơn, tôi bất ngờ nhận được lời mời phỏng vấn từ một ngân hàng lớn tại quận 1. Cảm giác khi ấy giống như vừa trúng số, vừa phải lao ngay vào một bài kiểm tra không chuẩn bị trước.
Ngày phỏng vấn, tôi cùng vài người bạn đến chi nhánh ngân hàng. Phòng chờ được thiết kế sang trọng, không khí tĩnh lặng đến mức bạn có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ kêu. Những người phỏng vấn chúng tôi gồm bốn vị giám khảo, mỗi người đều toát lên vẻ nghiêm nghị của những người làm trong ngành tài chính.
Đó không chỉ là buổi phỏng vấn bình thường, mà giống như một cuộc thi đấu đầy cam go. Các câu hỏi ban đầu xoay quanh những điều quen thuộc: “Bạn là ai?”, “Quá trình học tập của bạn thế nào?” Nhưng sau đó, họ tung ra một câu hỏi làm tất cả chúng tôi bối rối:
“Nếu được giao một chỉ tiêu, bạn sẽ làm gì để đạt được nó?”
Lựa Chọn Táo Bạo
Mỗi người đều đưa ra câu trả lời. Các bạn tôi phần lớn chọn cách huy động sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè – một cách làm phổ biến và dễ dàng. Đến lượt tôi, tôi chọn cách khác.
“Tôi sẽ không nhờ đến gia đình,” tôi trả lời, giọng hơi run nhưng chắc chắn.
Một vị giám khảo nhướng mày, hỏi lại:
“Tại sao? Nếu nhờ gia đình, bạn sẽ đạt chỉ tiêu nhanh hơn.”
Tôi hít sâu và đáp:
“Vì tôi muốn tự mình chứng minh năng lực. Tôi muốn dùng sức mình để đạt được chỉ tiêu, không muốn đặt gánh nặng lên vai ai.”
Không khí trong phòng đột nhiên chững lại. Tôi có thể cảm nhận ánh mắt tò mò, thậm chí hơi ngạc nhiên từ cả giám khảo lẫn các bạn đồng hành. Lúc ấy, tôi không biết câu trả lời đó có đúng hay không, nhưng tôi biết rằng mình vừa đặt tất cả hy vọng vào sự chân thành của mình.
Kết Quả Đầy Bất Ngờ
Kết thúc buổi phỏng vấn, tôi không dám kỳ vọng gì nhiều. Nhưng chỉ vài ngày sau, tôi nhận được thông báo mình đã được chọn làm thực tập sinh. Cảm giác ấy thật khó tả – vừa vui mừng, vừa tự hào.
Những Câu Hỏi Lớn Sau Nhiều Năm
Giờ đây, sau gần một thập kỷ làm việc, tôi vẫn thường nghĩ về buổi phỏng vấn ngày ấy. Có phải ngoại hình và sự tự tin đã giúp tôi trúng tuyển? Hay chính câu trả lời thẳng thắn đã tạo nên sự khác biệt?
Tôi nhận ra, điều quan trọng không phải là cách trả lời hay vẻ ngoài, mà chính là sự độc lập. Tôi đã chọn con đường không phụ thuộc vào gia đình, không đặt áp lực lên người thân.
Những bài học từ ngày đó vẫn theo tôi đến tận bây giờ:
Đừng dựa dẫm vào sự quen biết hay các mối quan hệ thân thiết.
Giá trị thực sự nằm ở khả năng tự mình xây dựng mọi thứ.
Làm việc với người ngoài đôi khi dễ dàng hơn – vì họ tôn trọng giá trị của bạn mà không mang theo kỳ vọng cá nhân.
Một Phút Suy Ngẫm
Tôi kể câu chuyện này không phải để khẳng định rằng con đường tôi chọn là duy nhất đúng. Mỗi người có một hướng đi riêng. Nhưng với tôi, sự độc lập không chỉ giúp tôi trưởng thành, mà còn dạy tôi cách tự tin đối mặt với mọi thử thách.
Vậy còn bạn? Bạn đã từng có những lựa chọn táo bạo nào chưa? Liệu bạn có sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn để tự mình tạo dựng giá trị?
Hãy chia sẻ câu chuyện của bạn – tôi rất muốn lắng nghe! 😊